Dị Giới Chí Tôn Thức Tỉnh Hệ Thống - Chương 4: Thần Kiếm Môn và Nguy Cơ Tiềm Ẩn

ReatVN
By -
0

Chương 4: Thần Kiếm Môn và Nguy Cơ Tiềm Ẩn

Bữa ăn kết thúc trong sự trầm tư của Lâm Phàm. Dù đã cố gắng xua đi những suy nghĩ tiêu cực, hình ảnh về Thần Kiếm Lệnh (phế phẩm) vẫn lởn vởn trong tâm trí hắn. Một môn phái mà chỉ cần nghe tên thôi đã khiến đám đệ tử kia run rẩy, chắc chắn không phải là dạng vừa.

"Hệ thống, ngươi có thông tin gì về Thần Kiếm Môn không?" Lâm Phàm hỏi, hy vọng có thể tìm hiểu thêm về thế lực này.

Keng! Thần Kiếm Môn là một trong những môn phái lớn tại khu vực này, chuyên tu luyện kiếm pháp. Môn chủ Thần Kiếm Môn, Triệu Vô Cực, là một cường giả Kim Đan kỳ. Thần Kiếm Môn có rất nhiều đệ tử, thế lực trải rộng khắp nơi."

"Kim Đan kỳ!" Lâm Phàm kinh hãi. Hắn mới chỉ là Luyện Khí tầng hai, mà đã phải đối đầu với một thế lực có cường giả Kim Đan kỳ tọa trấn. Đúng là số hắn xui xẻo mà!

"Vậy ta phải làm gì bây giờ?" Lâm Phàm lo lắng hỏi. "Trốn khỏi đây càng xa càng tốt à?"

"Nếu ký chủ trốn, Thần Kiếm Môn sẽ truy sát ký chủ đến cùng. Cách tốt nhất là tăng cường sức mạnh, đối mặt với thử thách." Hệ thống đáp.

"Đối mặt với thử thách?" Lâm Phàm nhíu mày. "Ngươi nói thì dễ lắm! Ta làm sao có thể đối phó với một môn phái lớn như vậy?"

"Ký chủ có hệ thống hỗ trợ, có tiềm năng vô hạn. Chỉ cần ký chủ không ngừng cố gắng, sẽ có ngày vượt qua được Thần Kiếm Môn."

Lâm Phàm thở dài. Hắn biết hệ thống nói đúng. Trốn tránh không phải là giải pháp. Hắn phải trở nên mạnh mẽ hơn, để có thể tự bảo vệ mình.

"Vậy ta phải làm gì tiếp theo?" Lâm Phàm hỏi.

Keng! Hệ thống đề xuất ký chủ rời khỏi khu rừng này, đến một thành trì gần nhất để tìm hiểu thêm thông tin về thế giới này, đồng thời tìm kiếm cơ hội tăng cường sức mạnh."

"Thành trì?" Lâm Phàm gật đầu. "Ý kiến hay đấy! Ở trong cái rừng này mãi cũng chán."

Keng! Hệ thống phát hiện một thành trì tên là 'Thanh Vân Thành' cách ký chủ khoảng 100 dặm về phía Nam."

"100 dặm? Cũng không xa lắm." Lâm Phàm nói. "Được, ta sẽ đến Thanh Vân Thành."

Hắn thu dọn đồ đạc, kiểm tra lại Hắc Thiết Kiếm, và bắt đầu di chuyển về phía Nam. Hắn quyết tâm phải đến Thanh Vân Thành, tìm hiểu thêm về thế giới này, và tìm kiếm cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn.

Trên đường đi, Lâm Phàm gặp phải một số yêu thú. Nhưng, với tu vi Luyện Khí tầng hai và kỹ năng Lạc Diệp Kiếm Pháp, hắn dễ dàng đánh bại chúng. Mỗi khi giết được một con yêu thú, hắn lại nhận được kinh nghiệm và tinh huyết, giúp hắn tăng cường sức mạnh.

Keng! Ký chủ giết Hắc Báo, kinh nghiệm +15. Nhận được Hắc Báo tinh huyết."

Keng! Ký chủ giết Xích Luyện Xà, kinh nghiệm +25. Nhận được Xích Luyện Xà tinh hạch."

Keng! Ký chủ tu luyện 'Hỗn Nguyên Vô Cực Công', kinh nghiệm +1."

Keng! Ký chủ đạt đến Luyện Khí tầng ba!"

Tu vi của Lâm Phàm ngày càng tăng cao. Hắn cảm thấy mình ngày càng mạnh mẽ hơn, tự tin hơn.

"Thần Kiếm Môn à? Chờ đấy! Ta nhất định sẽ khiến các ngươi phải hối hận!" Lâm Phàm nghiến răng, quyết tâm.

Sau khi đi liên tục ba ngày, cuối cùng Lâm Phàm cũng nhìn thấy Thanh Vân Thành từ xa. Thành trì này được bao bọc bởi một bức tường thành cao lớn, sừng sững như một con quái vật khổng lồ. Trên cổng thành, lính canh mặc áo giáp đứng gác, vẻ mặt nghiêm nghị.

"Thanh Vân Thành… cuối cùng ta cũng đến rồi!" Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm.

Hắn tiến đến cổng thành, xếp hàng chờ đợi. Khi đến lượt hắn, lính canh chặn hắn lại.

"Dừng lại! Xuất trình giấy thông hành!"

"Giấy thông hành?" Lâm Phàm ngơ ngác. "Ta không có."

"Không có giấy thông hành? Vậy ngươi không được vào thành!" Lính canh lạnh lùng nói.

"Nhưng ta mới đến đây lần đầu, làm sao mà có giấy thông hành được?" Lâm Phàm giải thích.

"Ta không quan tâm. Không có giấy thông hành thì không được vào thành. Quy định là quy định!" Lính canh kiên quyết.

Lâm Phàm nhíu mày. Hắn không ngờ việc vào thành lại khó khăn đến vậy.

"Vậy ta phải làm gì để có giấy thông hành?" Lâm Phàm hỏi.

"Có hai cách. Một là chứng minh thân phận, hai là nộp 10 Linh Thạch." Lính canh đáp.

"Chứng minh thân phận? Ta là người từ nơi khác đến, làm sao mà chứng minh được?" Lâm Phàm lắc đầu.

"Vậy thì chỉ còn cách nộp 10 Linh Thạch thôi." Lính canh nói.

"10 Linh Thạch?" Lâm Phàm kêu lên. "Sao đắt vậy? Ta chỉ có một ít Linh Thạch thôi!"

"Đắt hay rẻ là việc của ngươi. Không có tiền thì đừng mơ vào thành!" Lính canh cười khẩy.

Lâm Phàm nghiến răng. Hắn biết rằng mình không có lựa chọn nào khác. Hắn đành phải móc ra 10 Linh Thạch, nộp cho lính canh.

"Hừ! Lần sau nhớ mang theo giấy thông hành!" Lính canh cầm lấy Linh Thạch, đưa cho Lâm Phàm một tấm thẻ gỗ nhỏ. "Đây là giấy thông hành tạm thời của ngươi. Có cái này, ngươi có thể vào thành."

Lâm Phàm cầm lấy tấm thẻ gỗ, thở dài. Hắn cảm thấy như vừa bị lột một lớp da.

"Thanh Vân Thành… xem ra không phải là nơi dễ sống!" Lâm Phàm lẩm bẩm, bước vào thành.

Ngay khi Lâm Phàm vừa bước chân vào thành, hắn đã cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt so với khu rừng hoang vu. Thanh Vân Thành vô cùng náo nhiệt, người xe tấp nập. Các cửa hàng san sát nhau, bày bán đủ loại hàng hóa. Tiếng rao hàng, tiếng cười nói, tiếng cãi vã… tất cả hòa lẫn vào nhau, tạo nên một bầu không khí ồn ào, náo nhiệt.

Lâm Phàm ngơ ngác nhìn xung quanh, cảm thấy choáng ngợp. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một thành trì lớn như vậy.

Keng! Hệ thống phát hiện khí tức cường giả. Đề nghị ký chủ cẩn thận."

"Khí tức cường giả?" Lâm Phàm giật mình, vội vàng quan sát xung quanh.

Hắn thấy một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng, đang đi ngang qua hắn. Người đàn ông này có vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như dao. Khí tức trên người ông ta vô cùng mạnh mẽ, khiến Lâm Phàm cảm thấy khó thở.

"Người này là ai?" Lâm Phàm hỏi hệ thống.

Keng! Hệ thống không thể xác định thân phận của người này. Tuy nhiên, khí tức của ông ta cho thấy ông ta là một cường giả Trúc Cơ kỳ."

"Trúc Cơ kỳ!" Lâm Phàm kinh hãi. Một cường giả Trúc Cơ kỳ xuất hiện ngay giữa thành, xem ra Thanh Vân Thành này không hề đơn giản như hắn tưởng.

"Hệ thống, ta phải làm gì?" Lâm Phàm lo lắng hỏi.

Keng! Đề nghị ký chủ giữ thái độ khiêm tốn, tránh gây sự chú ý. Hiện tại, ký chủ không đủ sức để đối đầu với cường giả Trúc Cơ kỳ."

Lâm Phàm gật đầu. Hắn biết hệ thống nói đúng. Hắn phải cẩn thận hơn, tránh xa những nguy cơ tiềm ẩn.

"Thanh Vân Thành… xem ra ta phải sống thật cẩn trọng ở đây!"

(Còn tiếp)

Đăng nhận xét

0Nhận xét

Đăng nhận xét (0)